Saturday, September 22, 2012

cuộc đời sân khấu!

Cừi chút xíu nhen : Một con giun khóc lóc với con giun khác:
''Em mà không chịu lấy anh là anh...........................................................................
........................................................
..................................................
................................................
. quăng mình ra trước mặt bọn gà đấy!!!''

Chuyện bi hài kịch cũng thường xảy ra trong thế giới con người- mà ở đo' cuộc đời chúng ta là sân khấu.....diễn xong vai thì trao trả sân khấu và về với cát bụi....

Co' lúc ta cũng vào vai bi ai thảm thiết,  thương tâm.......co' luc' cũng hài hước..cười ha,ha,ha và cười ra nước mắt, sung sướng hay khổ đau chỉ co' nhân vật -là chúng ta đây mới biết, khán giả chỉ đứng bên ngoài bình luận mà thôi...

Nhân câu chuyện cười về con giun đất kể trên..tôi nhớ lại nhỏ bạn tôi hồi học ở Sài Gòn, Khoa ngoại ngữ phải nói là nhiều bông hoa đẹp( trừ tui ra nhen), và nam thanh lịch cũng lắm, thế nhưng nhỏ bạn tui tên H đến từ Đà Nẳng, mang vẻ đẹp lai giữa Hoa-Việt, đẹp nên co' lắm kẻ theo...co' 1 lần nàng đến nhà trọ tui muh kho'c sườt mướt, tui hoảng hốt hỏi"  chuyện gì vậy H? kể P nghe đi", she khoc' nghẹn và nói" sao H khổ vậy p? từ chối  yêu người ta  cũng là tội ác ư?"  - là sao? hổng hiểu......

"thì T lớp mình đo', thich H lâu rồi, nhưng H co' người yêu muh..nên hôm qua him đến tỏ tình với bo' bông hồng đỏ, H nói thẳng là  không yêu him..thế là sa'ng nay mẹ him gọi đt bảo Him cắt mạch máu tự vẫn..may cấp cưú kịp...giờ đi thăm nhen...đi nhen p?"

-Trời, từ chối, người ta..vậy rùi đi thăm, người ta sống lại, H co' yêu không? hay là cũng khổ thôi..đừng đi....
..nói chung là dài dòng nhiêù tập...chỉ nhớ bi nhiêu thôi...sau đo' nhỏ bạn xinh đẹp còn khổ dài dài... sau nhiều tập nước mắt và đa'm cưới to đùng với ông chồng cũng Đại Gia.. Sài Gòn!

Rồi co' câu" cười người chớ vội cười lâu, cuời người hôm trước hôm sau người cười".....tui đâu co'  cười bạn tui đâu, vậy muh cũng đen đũi qua' đi,  nhớ lại..... 1 năm sau chuyện nhỏ bạn tui.....tự nhiên cũng co' người dọa cắt chút máu cổ tay nếu tui không nhận lời ưng hắn.... bo' tay! vì sinh  viên nên tui cũng tự tin, tự tin đến ngu ngô'c " bạn da'm làm sao? người thì yếu ớt thư sinh da trắng như cục bột....mà đòi cắt tay....cho xin 2 chữ bình yên! tui không thik mấy người doạ tự vẫn đâu...mà phải mạnh mẽ, chứ như bạn....thì khỏi nói làm bạn cũng chưa biết chứ làm boy friend"....

Bẳng đi 3 ngày không gặp, vì học chung lớp,,.nhưng co' bạn đi làm thêm nên chuyện cúp cua là thường....tui cũng không để y' đến H.T vắng mặt..cho đến khi chị lớp trưởng thân tui chị nói" eyza p co' nghe gì không hả?( vì tàu chợ lớn nên chị hay co' kiểu nói ngộ nghĩnh vậy đo!)-dạ hông, sao vậy chị?" H.T no' đi làm, và nghe nói no' tức bạn học nào trong lớp no' cắt  mạch máu cánh tay no' chảy máu..người ta băng lại ..di Bv khâu 5 mũi.... em biết sao không? no' noi' em.... là em cười nhạo...no' nên......"

Trời đất, qủy thần....tui..gây hoạ sao....??? muốn xỉu... vì oan qua', ai biểu đi theo tui, mà anh tui kho' tính không cho quen ai, buộc lòng  từ chối nói thẳng thì doạ cắt tay..tui mới nói vậy....khổ thiệt!

Cả lớp đến nhà him thăm, mình cũng đi cho phải đạo, muh không da'm vô, rồi về..mấy đưá kia nói mình vô tình, tàn nhẫn.....không co' lương tâm, tui xét..tui co' yêu hắn đâu muh vô chi cho mắc công....suy nghĩ...tui bỏ về khoc' loc' kể lể với  anh trai tui, anh tui nói" đâu, no' ở đâu, anh chở em đến anh nói chuyện..mới 19 -20 tuồi muh bày đặt yêu đương vớ vẫn tự vẫn.... em đừng sợ ,co' anh!"

Hu,hu,hu   nghe vậy..tui càng quýnh lên, nói " thôi, chuyện em và bạn bè em, anh đừng để y'...em  ....     sẽ ổn, anh lo đi làm việc đi..." anh đang co' 1 công ty để điều hành, hơi đâu lo chuyện nhỏ nhặt cuả tui........nên tui âm thầm vượt qua.......

Giờ..lâu lâu gặp bạn học cũ online, tụi no' nhắc  chuyện cũ mèm... và chọc ghẹo.... ,nghe nói sau đo' bạn H.T hiểu ra khi 1 bạn Nam khác  nói" nếu bạn H.T mạnh mẽ đừng dùng hành động này thì co' lẽ H.P no' sẽ co' thài độ khác, bạn nên mạnh mẽ, đừng làm như vậy nữa...". mình chuyển nghành khác nên không gặp lại nhiều, cho đến năm cuối mới đụng mặt..thấy bạn ấy vui vẽ không còn gượng gạo, ngày tốt nghiệp còn cười xin chụp chung với mình 1 tấm hình ôm bông ba ..ha,ha,ha nghĩ lại như 1 vỡ kịch vui mới hôm qua thôi....cũng mừng cho bạn đã trưởng thành hơn.......,tự tin hơn!( tui thay đổi tên thật cuả bạn tui rùi, mắc công đọc được thì chết luôn ah!)

Sân khấu cuộc đời của mổi con người mở màn khi cất tiếng khoc' chào đời....,no' thật sự khép lại khi bạn đã nằm xuống..mấy ai..hạnh phúc mãi? mấy ai kho'c lo'c hoài? cuộc đời luôn là 1 tha'ch đố chúng ta..và hãy sống..cho ra sống vì cuộc đời qua' ngắn ngủi để mà phiền nảo, mà bi lụy.....vui vẽ lên bạn nhe'!( tui cũng đang nói với chín tui đo' thôi..hihìhi)

No comments:

Post a Comment