Còn mấy ngày là chuyển về nhà mới cô bạn thân Ở Pháp hỏi" p co' vui không?" ...,T à, tât' nhiên là vui lắm...nhưng....
Tạm biệt căn nhà hơn 5 năm gắn bo', đi mà không đem theo cây hoa Đào mình tiếc qua', mổi độ xuân về no' nở hồng cả 1 góc sân....bây giờ nắng gay gắt 38-39 độ C bứng no' theo no' sẽ chết nên để em lại thôi...
Mình buồn vì nóng nảy bứng cây bông hồng thơm mùi nuớc hoa vô chậu sớm qua'..giữa tháng 7...bi giờ em ấy cũng chết rồi...huhu thật tội ghiệp..cây hoa hồng cũng được 5 năm, cho nhiều hoa thơm...
Tự nhiên sa'ng thứ 7 em thả hồn đi lang thang....gặp anh cũng buồn thêm...mà thôi! khi mà vị tri' địa li', hoàn cảnh đã làm chúng ta xa nhau mãi mãi...còn gì nữa mà mong chờ? nghịch duyên, không nợ nên đành xa nhau! anh nói anh không quên được em, nhưng vưà mới nói vài câu thì lại off vì sợ..., nghĩ cũng mắc cười mà cũng tội cho anh, tại sao ngay đến làm bạn mà cũng không được hay sao chào hỏi nhau cũng sợ????
Chúc cho những người còn thương yêu nhau luôn được hạnh phu'c và không cô đơn!
No comments:
Post a Comment